(Lao Động) – Vào mùa nước nổi, vùng đất Chín Rồng lại khoác lên mình vẻ đẹp phù sa trù phú, đa dạng các hoạt động trải nghiệm, ẩm thực miền Tây.
Mùa nước nổi thường kéo dài từ tháng 9 đến tháng 11 hằng năm, còn được gọi bằng tên khác là mùa lũ sông Cửu Long.
Mang vẻ đẹp đặc trưng khi con nước tràn đồng, miền Tây khoác lên mình vẻ đẹp phù sa, trù phú của tôm cá, màu vàng rực của bông điên điển… Đây cũng là thời điểm đẹp cho những chuyến đi trải nghiệm bằng ghe, xuồng khám phá vẻ đẹp vùng Tây Nam Bộ.
Khi đến với Cần Thơ, du khách có thể tìm đến Khu du lịch Mùa Xuân (thuộc huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang cũ). Tại đây, du khách có thể tận thấy những cánh rừng bạt ngàn, kênh rạch đan xen với hệ thống thảm thực vật đa dạng.


Sau khi trải nghiệm các hoạt động như đi vỏ lãi len lỏi vào rừng, câu cá, đạp xe xuyên rừng… du khách có thể thưởng thức những món ăn mang hương vị đậm đà bản sắc như lẩu mắm, cá lóc nướng trui, cá trê vàng nướng, bánh xèo…
Đến với khu du lịch sinh thái rừng ngập mặn Cù Lao Dung (huyện Cù Lao Dung, tỉnh Sóc Trăng cũ), ngay từ khi đặt chân đến đây, bạn sẽ được trải nghiệm đi ghe, xuồng lênh đênh trên sông. Sự yên bình của miền sông nước không khói bụi, không ồn ào, chỉ còn tiếng chim gọi bầy và hương mặn mòi của gió biển thổi qua những tán đước, tán bần xanh rì.
Khi trực tiếp đặt chân, đi theo con đường cầu tre xuyên rừng ngập mặn, bóng nước lung linh phản chiếu mây trời, từng nhịp cầu tre trở nên mềm mại như dải lụa dẫn du khách đi sâu vào “khu rừng cổ tích”.
Rời Cần Thơ, hành trình đưa du khách đến Vườn quốc gia (VQG) Tràm Chim (Đồng Tháp) – khu Ramsar thứ 2.000 của thế giới vào năm 2012. Mùa nước nổi, VQG khoác lên mình vẻ đẹp thiên nhiên kỳ vĩ, rợp màu xanh của tràm, sen, súng và thảm cỏ năng.
Ngoài ra, du khách có thể chèo xuồng len lỏi qua rừng tràm, bắt cá, hái bông điên điển, thưởng thức các món dân dã như lẩu bông súng, chuột đồng nướng mọi.


Du lịch miền Tây mùa nước nổi không chỉ là hành trình khám phá thiên nhiên mà còn là cơ hội để cảm nhận nét văn hóa sông nước độc đáo, lòng hiếu khách của người dân nơi đây. Trước vẻ đẹp dân dã mà nặng tình, để nghe tiếng sóng vỗ bến sông, và để lưu lại những ký ức ngọt ngào về vùng đất “gạo trắng nước trong”.
